NGUYỄN DU – “Trăm năm trong cõi người ta…”
Cụ Nguyễn Du viết:
"Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
..."
TK (*) – Nghiệm:
"Trăm năm thân phận con người,
Tình yêu một cõi, bầu trời bao la.
Con đường phía trước xa xa,
Có ai còn thấy có ta với mình.
Tình yêu trong kiếp nhân sinh,
Tình yêu ánh sáng bình minh soi đường.
Tình yêu trong kiếp tha hương,
Tình yêu muôn nẻo, con đường em đi?
Mai sau trong một dòng thi,
Thanh xuân trắc trở, xuân thì có qua?
Con đường một nẻo về nhà,
Tình yêu còn đó, có ta với mình.
Một trăm năm, kiếp nhân sinh,
Đố ai tìm được - ảnh hình vẹn nguyên.
Chào em! Thu gọi tiếng quyên,
Hôm nay ta tỉnh, giữa miền nhân gian.”
TK – Lữ khách vô hình, cảm tác