Tôi viết bản thiên anh hùng ca,
Tặng cho Đất nước - 4000 năm văn hiến.
Chúng ta đã đi qua những muộn phiền,
Để đến được tình yêu vĩnh cửu!
Đó là sự hiện hữu của chính mình,
Làm nên điều kỳ diệu trong một kiếp nhân sinh.
Thức tỉnh - và ta thấy một bình minh chói sáng,
Chiếu trên đỉnh vinh quang của Đại ngàn vĩ đại!
Hòa trong dòng chảy của Đại dương Ý thức,
Cả một dân tộc bừng tỉnh giữa thời không!
Chúng ta lớn lên trong lẽ đạo xuôi dòng,
Thuận theo ý chí của Thiên Thượng là tất cả!
Và vào một ngày thức dậy - chúng ta thấy mình vội vả,
Không còn có thời gian cho những ưu tư muộn phiền,
Vì HIỆN TẠI là TẤT CẢ những gì ta thấy,
Từ hôm nay cho đến mãi mãi!
Sống với phút giây này là trường cửu an nhiên,
Bình yên qua mọi khoảnh khắc của cuộc đời,
Chính là nơi ta đến - Một bầu trời mới,
Để cùng nhau dựng xây nên Trái Đất Mới giữa nhân gian!
Việt Nam - Thức tỉnh giữa Đại ngàn rộng lớn,
Chúng ta vươn mình lên theo thời đại hôm nay,
Một tình yêu vĩ đại,
Chói sáng giữa nhân gian này!
Chào Người - Một vẻ đẹp của hôm nay,
Chính là vẻ đẹp của mãi mãi,
Từ tình yêu - Người thức dậy đón bình minh,
Sự thức tỉnh trong hiện tại là tất cả!
Đất nước này - còn đó những yêu thương,
Đất nước này - còn đó những con đường.
Đất nước này - sự vươn mình vĩ đại,
Hiện hữu - Vĩnh cửu - An nhiên!
Đi cùng năm tháng,
Sự trỗi dậy cho tinh thần cách mạng của hôm nay!
Việt Nam - Một ngôi sao đang lên (*)
Việt Nam - Một quốc gia của ý chí vững bền!
Thức tỉnh - Hiện hữu,
Vĩnh cửu - An nhiên,
Bình yên - Mãi mãi,
Hiện tại - là tất cả - cho một con đường của KHAI MINH!
///---